Sponsorizzato
CÁC TÍNH NĂNG ĐANG ĐƯỢC SẮP XẾP LẠI.
Thiên Lộ
St: HDVC
(Lưu ý: Vui lòng xin phép trước khi muốn trích dẫn bất kỳ điều gì trong bài này. Bài này thuộc về phổ thơ trích trong Tác Phẩm: "Thiền Sư Cũng Biết Ưu Tư" và nằm trong tủ sách cá nhân trên books.vua.me, kén khách và không dành cho đại đa số công chúng.)

Anh chỉ mượn người một đoạn nhạc
Bởi vì đơn giản phối khí anh bị lạc
Nhạc đi đường nhạc mà anh đi đường anh
Dù trời trong xanh hay là tối tàn vỡ mong manh.

Anh chỉ mượn người chút ngôn ngữ
Và anh ráp vần bằng tâm hồn của quỷ dữ
Để thấy con ma cũng chả khác chi con người ta
Buồn thì cũng khóc và vui thì vẫn hù không tha
Nhây nhây nhây và bay bảy bảy bốn chín lần...

Anh chỉ mượn đời vài nhịp thở
Để thấy da thịt đớn đau qua đợi chờ
Anh cũng không rõ ai đã quăng mình xuống bất ngờ
Trần gian đoạ đày hay đầy đủ những mập mờ...

Nếu ngoài thời không kia là cõi vô tận
Anh hoá bất tử bằng câu từ của số phận
Cám ơn địa cầu đã lưu thân
Nhưng rồi đến lúc hồn mình phải phi thăng

Cũng có những người hỏi câu từ này từ đâu rơi xuống vậy
Chả giống ai chả quy củ chẳng tuân theo bao phủ
Chà, nếu cõi thiên thai là nằm mơ cũng nên thơ
Thì cần gì biết chốn trần ai có bao nhiêu thờ ơ...
Nếu ai hỏi em hồng trần có gì vui
Em cứ bảo rằng ngày nằm xuống chả ai cười
Ngoại trừ những người ghét thấy nhau
Ngoại trừ những điều chẳng liên quan
Ngoại trừ hiểu rõ nắng mai rồi cũng tan
Bóng tối sẽ tàn và thế gian vẫn ngổn ngang ...

Ngày mà em đọc sách vì mình thích
Nghe những bài hát chẳng vì ai
Nói những điều riêng với sớm mai
Ngủ vùi cơn lười cõi con người
Em bỗng giác ngộ cuộc đời ngộ
Lối đến thiên lộ là ngôi mộ
Tự mình xây đắp bằng biết độ...
Ngày em bình an đến lạ thường
Dù bao sóng gió hay vấn vương
Ngày mà mọi thứ trong sụp đổ
Duy chỉ tâm hồn vẫn chừa chỗ
Đưa những đớn đau về hư không
Đưa những lặng thầm về mêng mông...
Là ngày tạm biệt nơi cõi tạm
Là chẳng cần kinh chẳng thần linh
Chỉ tâm hồn mình với lặng thinh
Với những nụ cười từ đẹp xinh....
Thiên Lộ St: HDVC (Lưu ý: Vui lòng xin phép trước khi muốn trích dẫn bất kỳ điều gì trong bài này. Bài này thuộc về phổ thơ trích trong Tác Phẩm: "Thiền Sư Cũng Biết Ưu Tư" và nằm trong tủ sách cá nhân trên books.vua.me, kén khách và không dành cho đại đa số công chúng.) Anh chỉ mượn người một đoạn nhạc Bởi vì đơn giản phối khí anh bị lạc Nhạc đi đường nhạc mà anh đi đường anh Dù trời trong xanh hay là tối tàn vỡ mong manh. Anh chỉ mượn người chút ngôn ngữ Và anh ráp vần bằng tâm hồn của quỷ dữ Để thấy con ma cũng chả khác chi con người ta Buồn thì cũng khóc và vui thì vẫn hù không tha Nhây nhây nhây và bay bảy bảy bốn chín lần... Anh chỉ mượn đời vài nhịp thở Để thấy da thịt đớn đau qua đợi chờ Anh cũng không rõ ai đã quăng mình xuống bất ngờ Trần gian đoạ đày hay đầy đủ những mập mờ... Nếu ngoài thời không kia là cõi vô tận Anh hoá bất tử bằng câu từ của số phận Cám ơn địa cầu đã lưu thân Nhưng rồi đến lúc hồn mình phải phi thăng Cũng có những người hỏi câu từ này từ đâu rơi xuống vậy Chả giống ai chả quy củ chẳng tuân theo bao phủ Chà, nếu cõi thiên thai là nằm mơ cũng nên thơ Thì cần gì biết chốn trần ai có bao nhiêu thờ ơ... Nếu ai hỏi em hồng trần có gì vui Em cứ bảo rằng ngày nằm xuống chả ai cười Ngoại trừ những người ghét thấy nhau Ngoại trừ những điều chẳng liên quan Ngoại trừ hiểu rõ nắng mai rồi cũng tan Bóng tối sẽ tàn và thế gian vẫn ngổn ngang ... Ngày mà em đọc sách vì mình thích Nghe những bài hát chẳng vì ai Nói những điều riêng với sớm mai Ngủ vùi cơn lười cõi con người Em bỗng giác ngộ cuộc đời ngộ Lối đến thiên lộ là ngôi mộ Tự mình xây đắp bằng biết độ... Ngày em bình an đến lạ thường Dù bao sóng gió hay vấn vương Ngày mà mọi thứ trong sụp đổ Duy chỉ tâm hồn vẫn chừa chỗ Đưa những đớn đau về hư không Đưa những lặng thầm về mêng mông... Là ngày tạm biệt nơi cõi tạm Là chẳng cần kinh chẳng thần linh Chỉ tâm hồn mình với lặng thinh Với những nụ cười từ đẹp xinh....
Yêu Thích
Tuyệt Vời!
2
1 Commenti 0 condivisioni 337 Views 0 Anteprima
MVM https://me.vua.me