Ta giống như gã điên giữa đời.
Tự viết, tự nói, tự hát mình nghe.
Tự say tự sưa tự kể câu chuyện giữa trưa
Lang thang trên những giấc mơ
chẳng tỏ cùng ai...
Ta giống như ngày xưa trở về
Cứ thích nép mình bên những buồn vui
Tự nói tự cười đôi mắt tự thả hồn bay
Mặc những loay hoay gió đi cùng mây.
Tự viết, tự nói, tự hát mình nghe
Tự khóc, tự cười, tự lau đôi mi
Tự ôm tự ấp những ước mơ dài
Tự thương tự an tự yêu lấy mình...
Và nếu có lúc ta quá bơ vơ
Và nếu có lúc gục xuống chối bỏ ước mơ
Và nếu có lúc đời chẳng như thơ
Và nếu... có lỡ chìm xuống vực sâu... thì sao?
Chẳng có sao đâu mà, chẳng sao!
Ta giống như gã điên giữa đời
Lại nói, lại viết, lại hát tự mình nghe.
Lại vui, lại la la la la la la
Lại mơ ngày hóa thiên nga
Chẳng lo lạc nhịp hòa ca
Vì ta hồn nhiên thương ta....